Trong thế giới công nghệ hiện đại, Face ID đã trở thành một phần không thể thiếu trong trải nghiệm sử dụng iPhone. Nó không chỉ là một tính năng bảo mật mà còn định hình cách chúng ta tương tác hàng ngày với chiếc điện thoại của mình. Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu bạn phải quay trở lại với một chiếc iPhone không có Face ID? Tôi đã dành một tuần trải nghiệm điều này và nhanh chóng nhận ra mức độ Face ID đã ảnh hưởng sâu sắc đến thói quen và sự tiện lợi của tôi như thế nào.
Mở Khóa iPhone Chậm Hơn Đáng Kể
Thay đổi đáng chú ý đầu tiên mà tôi cảm nhận được là cách mở khóa iPhone. Với Face ID, quá trình này diễn ra liền mạch đến mức gần như vô thức – bạn chỉ cần vuốt lên, và điện thoại đã sẵn sàng sử dụng trước khi bạn kịp suy nghĩ. Mọi thứ trở nên mượt mà, nhanh chóng, và gần như không có sự gián đoạn.
Màn hình khóa iPhone sử dụng Touch ID chờ mở khóa bằng vân tay, minh họa sự khác biệt với Face ID
Khi chuyển sang Touch ID, tôi cần một thao tác chủ đích hơn. Thay vì chỉ nhìn vào màn hình, tôi phải đặt ngón tay cái lên cảm biến và chờ thiết bị nhận diện. Mặc dù Touch ID được đánh giá là nhanh, đôi khi còn nhanh hơn Face ID trong một số tình huống (như khi bạn nằm trên giường với góc nhìn khó), nhưng sự khác biệt thực sự nằm ở thói quen sử dụng. Với Face ID, tôi đã quen với việc nhấc điện thoại lên và nó tự động mở khóa tức thì. Touch ID đòi hỏi một bước bổ sung, khiến toàn bộ quá trình trở nên có chủ đích hơn thay vì tự động. Điều này làm tôi phải suy nghĩ nhiều hơn về việc Face ID và Touch ID cái nào tốt hơn, và sau một tuần không có Face ID, câu trả lời đã rõ ràng.
Tải Ứng Dụng Kém Tiện Lợi Hơn
Một trong những điều bất ngờ nhất là tôi nhớ Face ID nhiều đến mức nào khi tải ứng dụng từ App Store. Thông thường, việc tải một ứng dụng diễn ra hết sức dễ dàng: chỉ cần nhấn đúp nút nguồn bên cạnh, nhìn vào màn hình, và ứng dụng đã bắt đầu tải về. Đó là một trải nghiệm không ma sát.
Ứng dụng MarbleTone trên App Store iOS, minh họa quy trình tải ứng dụng không có Face ID
Với Touch ID, quy trình này yêu cầu một cách tiếp cận hơi khác. Thay vì chỉ nhìn vào điện thoại, tôi phải đặt ngón tay cái lên cảm biến vật lý trong khi giữ điện thoại ở một góc thích hợp. Nếu tay tôi bị ướt, đổ mồ hôi hoặc đặt sai vị trí, Touch ID đôi khi sẽ không nhận diện được, buộc tôi phải điều chỉnh ngón tay hoặc nhập mật khẩu. Đây không phải là một sự bất tiện lớn, nhưng nó khiến tôi thực sự trân trọng sự tiện lợi và trôi chảy mà Face ID mang lại khi tải ứng dụng.
Kiểm Tra Thông Báo Tốn Nhiều Thao Tác Hơn
Một thay đổi tinh tế nhưng đáng chú ý khác là cách tôi tương tác với các thông báo. Với Face ID, tôi có thể chạm hoặc nhấc điện thoại lên, và các thông báo sẽ ngay lập tức mở rộng để hiển thị nội dung đầy đủ vì nó đã nhận diện tôi. Điều này mang lại cảm giác liền mạch, như thể điện thoại tự động biết khi nào tôi đang nhìn vào nó.
Màn hình khóa iPhone hiển thị thông báo tin nhắn đến, gợi sự riêng tư khi Face ID tự động ẩn nội dung
Với Touch ID, các thông báo phải luôn hiển thị đầy đủ (kém riêng tư hơn) hoặc vẫn bị ẩn cho đến khi tôi tự mở khóa điện thoại thủ công. Vì không có tính năng quét nhận diện khuôn mặt của Face ID để tự động hiển thị, tôi phải nhấn nút Home mỗi lần muốn kiểm tra tin nhắn. Điều này làm giảm đi sự tiện lợi khi xem nhanh thông báo mà không cần mở khóa hoàn toàn.
Hạn Chế Các Tính Năng Theo Dõi Khuôn Mặt
Quay trở lại một chiếc iPhone có Touch ID cũng đồng nghĩa với việc mất đi một số tính năng theo dõi khuôn mặt mà tôi đã xem là điều hiển nhiên.
Ví dụ, ảnh selfie ở chế độ Chân dung (Portrait mode) không còn tinh tế như trước. Nếu không có hệ thống TrueDepth của Face ID, khả năng phát hiện đường viền không chính xác bằng, và hiệu ứng làm mờ hậu cảnh cũng kém tự nhiên hơn. Ngay cả các tính năng thú vị của iPhone như Animoji và Memoji cũng không hoạt động theo cùng một cách. Mặc dù tôi không sử dụng chúng hàng ngày, nhưng đây là một lời nhắc nhở rằng Face ID không chỉ là một tính năng bảo mật. Ngay cả các bộ lọc nâng cao của Snapchat cũng không còn mượt mà như khi có Face ID.
Memoji trên iPhone Touch ID không có khả năng theo dõi khuôn mặt TrueDepth của Face ID
Mặc dù rất nhớ Face ID ở nhiều khía cạnh, nhưng có một lợi thế đáng ngạc nhiên: tôi dành ít thời gian kiểm tra điện thoại một cách vô thức hơn. Điều này giúp tôi làm việc hiệu quả hơn mà không cần phải thực hiện các biện pháp quyết liệt như biến iPhone thành điện thoại “cục gạch”. Với Face ID, việc mở khóa quá liền mạch đến nỗi tôi thường nhấc điện thoại lên theo thói quen, ngay cả khi không có lý do thực sự để sử dụng. Khi không có Face ID, bước bổ sung là nhấn nút Home hoặc nhập mật khẩu đã tạo ra đủ ma sát để khiến tôi tạm dừng và suy nghĩ lại.
Kết quả là, tôi trở nên có chủ đích hơn về thời điểm và lý do tôi cầm điện thoại. Thay đổi nhỏ này đã giúp tôi cắt giảm thời gian sử dụng màn hình không cần thiết. Tất nhiên, “lợi ích” này đi kèm với cái giá là sự tiện lợi. Nhưng nếu bạn đang tìm cách sử dụng điện thoại một cách có ý thức hơn, sự bất tiện nhỏ khi không có Face ID có thể thực sự mang lại lợi ích cho bạn.
Kết luận:
Qua một tuần trải nghiệm iPhone không Face ID, tôi nhận thấy rõ ràng những giá trị vượt trội mà công nghệ này mang lại trong việc nâng cao trải nghiệm người dùng, từ tốc độ mở khóa, sự tiện lợi khi tải ứng dụng cho đến cách tương tác với thông báo và các tính năng giải trí. Tuy nhiên, sự thiếu vắng của nó cũng hé lộ một lợi ích bất ngờ: khả năng giảm bớt thói quen kiểm tra điện thoại vô thức. Nếu bạn đang cân nhắc một chiếc iPhone và ưu tiên sự tiện lợi tối đa, Face ID là lựa chọn không thể thiếu. Nhưng nếu bạn muốn thử nghiệm một cách tiếp cận có ý thức hơn với thiết bị của mình, việc trải nghiệm thiếu Face ID có thể mang lại những điều bất ngờ thú vị. Hãy chia sẻ trải nghiệm của bạn về Face ID và Touch ID cùng thuthuatmeohay.com nhé!